Post lại từ ngày 6 tháng 1 năm 2017. Sau lần đi bộ trên cầu Long Biên trong chuyến đi Hà Nội
Ký sự thanh niên đi bộ qua cầu Long Biên:
Thanh niên đang tức tối về service của chả cá Lã Vọng liền đi lang thang đến đầu phố hàng cót, đua đòi mua ly nước + bịch khoai lắc cho giống local, ngồi thấy cây cầu, hỏi bé bán hàng lên cầu long biên như nào, bé chỉ đường kèm ánh mắt ái ngại cho mình. Thấy mình cầm bản đồ hn + nói giọng bắc, chắc bé nghĩ mình ở bản mới xuống miền xuôi đi chơi nên bé cũng lắc đầu ngao ngán mà chỉ đường cho đi. Đi đến 1/4 cây cầu, thấy cũng hơi xa, định quay về thì bỗng thấy bé (gái) đi trước, mình liền nới sải chân dài ra, chắc bé cũng sợ nên lấy đt ra gọi vu vơ. Đến khoảng 1/3 cầu thì mình mở lời "đi chung cho đỡ buồn bạn ơi" bé quay đầu lại cười và... ôi muệ ơi con gái nhà ai mà xinh thế <3 hỏi thăm qua loa vớ vẩn vài câu thì biết bạn ấy đi lên cầu tụ tập nướng ngô với bạn bè, bạn ý có mời mình tham gia chung cho vui, nhưng thấy cậu con trai đi cùng ko thiện chí lắm nên mình chữa ngựong "mình còn phải đi hết cây cầu này rồi về, các bạn cứ tự nhiên". Thật ếu có cái ngu nào bằng cái ngu sĩ diện, đường cầu còn hơn nửa đi sợ bỏ mie, sợ một phần giang hồ hiểm ác, sợ một phần vong ma hãm hại (nghe nói cầu long biên có lắm người tự tử). Vừa đi tay vừa nắm chặt cây xiên của bịch khoai lắc, có biến là sẵn sàng chơi ngay. Chưa kể ba lô còn nguyên củ tỏi merlin chưa dùng. Sau một hành trình dài nghĩ vu vơ cũng đã đến chân cầu bên kia (q long biên). Nghĩ giờ đi lại hết một lần cây cầu nữa để về lại hoàn kiếm chắc stress nặng. Nghĩ rồi thanh niên chạy đến 2 ông xe ôm, thấy mặt 2 ông hơi giống đại bàng trong phim cssh, tự hỏi "có khi nào ông này đang chạy rồi xử mình ko@@?" tay hắn vẫn cầm cây xiên mặc dù khoai hắn đã ăn hết rồi. Ông xe ôm chở qua cầu, hỏi han vớ vẩn gì đấy mới biết ông có quê ngoại ở sg. Lúc xuống xe ông còn chỉ dẫn tận tình đi hộ ntn để về phố Hàng Đường. Vậy mà thanh niên vẫn nắm chặt cây xiên @@! Hết rồi ạ.
Ký sự thanh niên đi bộ qua cầu Long Biên:
Thanh niên đang tức tối về service của chả cá Lã Vọng liền đi lang thang đến đầu phố hàng cót, đua đòi mua ly nước + bịch khoai lắc cho giống local, ngồi thấy cây cầu, hỏi bé bán hàng lên cầu long biên như nào, bé chỉ đường kèm ánh mắt ái ngại cho mình. Thấy mình cầm bản đồ hn + nói giọng bắc, chắc bé nghĩ mình ở bản mới xuống miền xuôi đi chơi nên bé cũng lắc đầu ngao ngán mà chỉ đường cho đi. Đi đến 1/4 cây cầu, thấy cũng hơi xa, định quay về thì bỗng thấy bé (gái) đi trước, mình liền nới sải chân dài ra, chắc bé cũng sợ nên lấy đt ra gọi vu vơ. Đến khoảng 1/3 cầu thì mình mở lời "đi chung cho đỡ buồn bạn ơi" bé quay đầu lại cười và... ôi muệ ơi con gái nhà ai mà xinh thế <3 hỏi thăm qua loa vớ vẩn vài câu thì biết bạn ấy đi lên cầu tụ tập nướng ngô với bạn bè, bạn ý có mời mình tham gia chung cho vui, nhưng thấy cậu con trai đi cùng ko thiện chí lắm nên mình chữa ngựong "mình còn phải đi hết cây cầu này rồi về, các bạn cứ tự nhiên". Thật ếu có cái ngu nào bằng cái ngu sĩ diện, đường cầu còn hơn nửa đi sợ bỏ mie, sợ một phần giang hồ hiểm ác, sợ một phần vong ma hãm hại (nghe nói cầu long biên có lắm người tự tử). Vừa đi tay vừa nắm chặt cây xiên của bịch khoai lắc, có biến là sẵn sàng chơi ngay. Chưa kể ba lô còn nguyên củ tỏi merlin chưa dùng. Sau một hành trình dài nghĩ vu vơ cũng đã đến chân cầu bên kia (q long biên). Nghĩ giờ đi lại hết một lần cây cầu nữa để về lại hoàn kiếm chắc stress nặng. Nghĩ rồi thanh niên chạy đến 2 ông xe ôm, thấy mặt 2 ông hơi giống đại bàng trong phim cssh, tự hỏi "có khi nào ông này đang chạy rồi xử mình ko@@?" tay hắn vẫn cầm cây xiên mặc dù khoai hắn đã ăn hết rồi. Ông xe ôm chở qua cầu, hỏi han vớ vẩn gì đấy mới biết ông có quê ngoại ở sg. Lúc xuống xe ông còn chỉ dẫn tận tình đi hộ ntn để về phố Hàng Đường. Vậy mà thanh niên vẫn nắm chặt cây xiên @@! Hết rồi ạ.
No comments:
Post a Comment